Thứ Hai, 30 tháng 5, 2011

Nhà hoa

Phấn đấu hoàn thành bức tranh này trước tết; vậy mà dùng dằng mãi chẳng xong vì nghén ngẩm, rồi lại đứng núi này trông núi nọ.
Cuối cùng thì cũng đã hoàn thành! Một ngôi nhà đầy hoa giống như mình mong ước. Có 1 chút gì đó giông giống những kỉ niệm xa xưa với những cành hồng lấp ló bên cửa sổ :D.
Bức tranh này sẽ được treo ở phòng ăn nhà bà ngoại Bông nhé!

Memory

Buổi sáng đi làm: đường tắc kinh khủng! Tôn Đức Thắng  - tắc; vòng qua Thái Hà - tắc; Thái Thịnh - cũng tắc :(. (ơ mà mình đi làm có đi đường đó đâu nhỉ! trước làm ở Đoàn Thị Điểm thì mới đi như vậy, chứ giờ cứ thẳng Trường Chinh thẳng tiến.)
Thôi mình quay về nhà vậy! dỗi rồi - ko đi làm nữa. Mà "về nhà" - cái nhà mình về ko phải là ở TVD nhà chồng, hay KT nhà mẹ đẻ, cái nhà mà mình trở về là quê nội :).
Về đến nhà ko thấy bà nội đâu! gọi vườn trước vườn sau đều ko thấy, nhà trên khóa cửa - Mình ko thể vào nhà đc. Đành xuống bếp, nằm tạm trên 1 tấm phản hay gì đó nồng mùi bếp tro - rồi ngủ thiếp đi. Mà làm gì có tấm phản ở bếp??? chắc chắn ko thể nằm vào cái cối đất xay gạo! hay là cái cối đá giã gạo bằng chân?
Bà đi chợ về! tay cắp cái thúng, úp nón lên trên, cái dáng nhỏ bé tất tưởi, xiêu xiêu về phía trước: "Sao về giờ này? ko đi học à?". "Ko bà! con đc nghỉ; bà mua gì cho con" - vừa nói vừa lục thúng: có mấy xóc "rốc" (là con cua ý - mà lâu rồi mới thấy cua đc kẹp thành xóc như thế; giờ ở quê bán cua cũng theo lạng, theo cân chứ ko kẹp thành xóc như trước); một mớ tôm và ít bỏng ngô, bỏng cốm cho mình :). "Cha bố cô! lớn tướng rồi mà lần nào cũng lục thúng đòi quà, bằng tuổi cô tôi sắp đi lấy chồng rồi đấy! Bà đi hái rau nấu canh rốc nhé". Nghe loáng thoáng tiếng bà vừa nói vừa ra vườn sau, vẫn mải mê với cái thúng bà mới đi chợ - ngẩng lên gọi bà - nhưng ko thấy nữa ...
... Giật mình tỉnh giấc mới biết là mình đang nằm mơ! bên cạnh là bạn Bông vẫn đang say giấc nồng. Bà nội đã đi xa cách đây đã 17 năm - nhưng đôi khi trong giấc mơ con vẫn mơ đc gặp bà :( . Tự dưng thấy tủi thân, sao ko mơ thêm chút nữa để đc ăn canh rốc bà nấu. Chắc tại tối hôm trước mình vừa nhắc đến món canh bồng khoai thập cẩm của bà: từ hồi ko còn bà nữa -mình ko đc ăn món canh bồng khoai như ngày xưa bà nấu - và món này dường như mình chưa bao giờ nhập tâm học, nên cũng ko biết nấu sao :(. Chắc tại vừa khoe dì M lúc tối là đã làm xong bức ribbon "nhà hoa".
Ko hiểu sao, trong giấc mơ của mình: ngôi nhà mà mình hay trở về là nhà nội. Ko phải ngôi nhà to, khang trang bây giờ - mà là ngôi nhà ngói cũ, nơi có căn phòng của mình: có bụi hồng đại đóa to đùng ngoài cửa sổ - những đêm trăng sáng rọi cửa & mùi hoa ngát hương tràn ngập căn phòng; trong giấc mơ có dậu dâm bụt đỏ dọc lối đi - đc ông nội cắt bằng phẳng như 2 bức tường màu xanh dẫn vào nhà; cái cành ổi la đà bờ ao - mà ko biết bao nhiêu lần ngã tùm xuống vì tội nằm vắt vẻo ở đó :P.
Giờ ngôi nhà cũ đã được xây lại, ko còn căn phòng của riêng mình nữa! nhưng cái cửa sổ vẫn chỗ cũ - bạn Bông nhận chiếc giường ở vị trí cái cửa sổ cũ của mẹ, nhưng cũng ko còn bụi hồng ở đó nữa! dậu râm bụt bây giờ cũng ko còn mà thay thế vào đó là hàng cau cao vút; cây ổi cũng đã ra đi theo bà nội một thời gian (người ta thường bảo: cây cối đôi khi cũng theo người - có lẽ đúng); cái bờ ao phụ để trồng khoai nước từ hồi bà mất cũng ko còn trồng nữa - dần dần cũng bị sạt đi - cũng mất lối mà trước đây mình vẫn thường thả vó tôm vó tép những buổi trưa, hay mò mẫm để bắt ốc bươu, thứ ốc bươu trong ao đen nhánh - óng ả, béo ngậy - ko giống loại ốc bán ở chợ bây giờ, đôi khi lẫn ốc bươu vàng - mà đôi khi nhỡ ăn vào là bố của Bông bị dị ứng mẩn từng cục to bằng ngón tay cái đâu! ... - cả cái cầu ao cũng đc xây lại bằng gạch, chứ ko phải tấm gỗ bắc đầy rêu mà thường xuyên mình bị vồ ếch! Ngôi nhà đã đổi thay rất nhiều, to đẹp hơn - nhưng trong ký ức: với mình ngôi nhà cũ dường như đã in đậm - khó mà thay đổi.
Nhớ cái dáng xiêu xiêu của bà, lúc nào cũng tất bật. Bà vất vả sớm hôm cho đến lúc ko còn trên thế gian này mà chưa đc hưởng an nhàn đc ngày nào! Cả đời bà lo lắng cho con cháu, chiều chuộng con cháu hết lòng - đến tận bây giờ mình vẫn nhớ vì thương con dâu thành phố ko biết đun bếp rơm, bếp rạ - nên đun cả nước tắm cho con dâu; hiếm có bà mẹ chồng nào như bà nội, thấy mình nhăn mặt - bà bảo: cả đời mình làm dâu, vất vả, cực nhọc; nên bà có đun nước cho thím thì có sao đâu! uh nhắc đến làm dâu, cụ nội mình kỹ tính - vẫn nhớ cầm chổi quét nhà, cụ đi đằng sau hướng dẫn: lưỡi chổi phải đi như thế nào mới đúng & quét sao cho nhà ko có vết ....
Nhớ bà nội rồi lại cả cụ nội nữa! nhớ cái lưng trần còng còng, vắt cái khăn từ ngoài nhà tắm đi vào - ngực trần thõng chảy xuống ... "Cha bố cô! lớn rồi mà còn sờ ti cụ =))"; nhớ cái cách cụ hướng dẫn phải gút chỉ khâu như thế nào cho đúng; nhớ ngày cụ ngồi dậy đc ra ngoài hiên sau trận ốm lâu ngày, nhìn qua sân gạch mà vẫn thấy đc quả ổi chín trắng lấp lóa ánh nắng ngoài bờ ao; nhớ cái tóc húi cua ngắn cũn - vẫn bị trêu là như đàn ông, nhưng cụ bảo thế cho nó mát :) ; ...
Nhớ những món ăn của bà, của cụ nấu; giản dị, đơn sơ nhưng đi suốt cả cuộc đời này cũng chẳng thể nào quên! Bố Bông đã từng ngạc nhiên với canh rau tập tàng nấu xuông với nước mắm; canh rau muối và rồi cả món canh rau mồng tơi nấu với ốc con, hay đào tạo bố Bông ăn món rươi, cá khoai, canh ron ron, mắm cáy, cà ra rán giòn .... Bố Bông bảo: "sao đi loanh quanh trong vườn toàn những thứ cỏ mà cũng ra đc món rau?" :)) & chưa từng bao giờ ăn món rau mồng tơi với ốc cho đến khi lấy vợ =)); đã từng nói với bố Bông: "lấy vợ nhà quê nên mới đc ăn những món đó nhé! toàn đặc sản đấy :D". Đến nỗi về quê chồng, nhà chồng cũng rất ngạc nhiên vì "Thím M ở thành phố sao sệt nông thôn vậy?" =))
Nhớ lắm những ngày mùa: lúa rải khắp sân gạch, cả nhà tất bật lăn lúa bằng kéo đá, rồi rũ rơm, rồi phơi thóc (chứ ko phải như bây giờ có máy tuốt lúa: rơm đằng rơm, thóc đằng thóc); nhớ mùi bếp rơm, bếp ra cay nồng; cơm vùi tro chín nục hay những nồi cá kho khô vùi chấu chín nhừ cả xương; nhớ những chiều đông xách nước tưới rau ngoài ruộng, .... nhớ hàng cấy xiên xiên xẹo xẹo - nhổ mạ thì cả nhà ko dám cho mình làm rồi vì nhổ toàn ngọn đi, rễ ở lại :)) ....
Phải chăng ngày trước "trọn vẹn" những ngày hè mình đc ở cùng cụ và ông bà nội & rồi còn thêm cả 2 năm mình về ở hẳn với quê - nên giờ mình đặc chất ... quê :)). Nên đến giờ, hễ có cơ hội là mình lại nhao về ... quê :D.
Có lẽ vì thế nên khi ông nội của Bông rất mừng & ngạc nhiên khi con dâu đồng ý mua nhà ở quê :D. Vì cũng muốn Bông có một chốn để nhớ, để đi về giống mẹ mà :D. Bây giờ thêm một chốn đi về là quê nội của Bông, cũng yêu lắm, thân thương lắm!
Ghi lại giấc mơ này; ghi lại những cảm xúc này bởi hiện tại cảm giác thèm được "về nhà" đang dâng trào nhưng ko thể! :( Bố Bông hiện giờ đi vắng & lần trước đã nhân nhượng chuyến về quê 30/4 là lần cuối khi đang mang vác cái bụng cồng kềnh :D) có lẽ phải bằng giờ sang năm - bạn Mèo được gần tuổi mới có thể xuất kích đc. Ghi lại để vơi nỗi nhớ nhưng dường như nỗi nhớ lại đầy thêm ....

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2011

Hat for summer

Lần đầu tiên mạnh dạn thử làm một chiếc mũ vải. :P
Mũ này rộng vành Bông tha hồ tránh nắng nhé!


Cột thêm dây thun để khỏi bay mũ :D  - ko rõ thun đã vừa với em chưa nữa, vì em vẫn say giấc nồng :P

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

Phụ kiện

Là con gái nên mình có rất nhiều phụ kiện đi kèm dành cho tóc :P; nào là chun, cặp, bờm, nơ, ... được mình đựng trong một cái hộp 20 x20 cm - và chủ yếu là hoa hoét và mặt hình Mickey. Những thứ này được rất nhiều người mua cho mình và có 1 phần nho nhỏ là do mẹ làm; mình cũng không có thói quen giữ đồ cho lắm (hoặc cho bạn, cho chị nọ em kia, ... hoặc để đồ lung tung :P) - nên cũng thất lạc khá nhiều, mà đôi khi tặng người này người nọ là ý của mẹ đấy chứ! Mẹ bảo: mẹ sẽ làm cho cái khác :D.
Vậy nên trước khi mình làm thất lạc - tối hôm qua mẹ đã gom lại những thứ còn lại mà mẹ làm cho mình như thế này:

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Váy hoa tím

Chủ nhật vừa rồi bạn Bông và mẹ lại khui kho thóc ra một mảnh vải hoa tím.
Và kết quả của chiều chủ nhật đây:
Phụ kiện đi kèm từ vải vụn:
Mẫu ưỡn ẹo :P

Khuy cài được bắt đỉa như thế này ạ! (cái này là do lười thùa khuyết )

Chất liệu vải dùng cho mùa hè thì cực mát; cực nhẹ; mặc cực thích - mỗi tội cực nhàu :P.



Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011

Gối ôm

Hứa hẹn với em Bầu từ lâu là: "sẽ làm 1 em cún cho Bầu" - mà giờ bác mới thực hiện được:
Em Cún này thật bự nhé! to hơn cún của chị Bông rất nhiều; trông cũng  giống tính cách của Bầu - & gác chân cực đã nhé!
Giờ đây chị Bông đang đòi em cún khác giống hệt của Bầu :((

Thomas and friends

Bạn giai nhà mình đi học rồi ạ! Trong cái list chuẩn bị đồ cho giai đi học có cả mang chăn, gối ở nhà đi. Mẹ lượn 1 vòng mấy cửa hàng ga gố...