Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Chuyện đi đẻ

Sau 1 tuần từ bệnh viện về, hôm nay mới hoàn hồn để note lại chuyện vào viện sinh em Mèo thế nào. Dẫu biết là đàn bà ai cũng từng trải qua chuyện chửa đẻ, nhưng với mẹ cháu, với gia đình nhà cháu - mỗi lần mẹ cháu chửa đẻ lại thót tim. Lần này là lần cuối cùng nên cố note lại kẻo sau này quên mất cảm giác chửa đẻ =)).

Ngày 5/7:
Trước đó 1 tuần mẹ đi khám thai, bác sĩ SA kêu nước ối ít - cần phải hỏi bác sĩ điều trị xem liệu pháp thế nào, tình trạng nước ối ít sẽ sinh đẻ non và em bé sẽ bị thiếu chất dinh dưỡng nuôi cơ thể. Mẹ đã lo lắng vô cùng; mẹ H kêu bố đi mua ngay 4 ống thuốc trợ phổi - mà thuốc đó đâu có trong bệnh viện cơ chứ, bố lặn lội đi mua thuốc nơi cửa hàng mẹ H chỉ dẫn, và 2 ngày liền mẹ đc tiêm 2 mũi (4 ống) đề phòng sợ em Mèo sinh sớm. Nước mắt mẹ ròng ròng, làm mẹ H phát cáu: "sao bà dễ mau nước mắt thế nhỉ?" Mẹ lo chứ; ngày trước mẹ mất chị P cũng vào đúng khoảng tuần thai này, ngày đó khi sinh ra chị P ko thể thở nổi vì nang phổi chưa phát triển hết & mẹ cũng như chị mất quá nhiều máu ........ :(
Buổi sáng mẹ đi khám lại theo lời hẹn của mẹ H, nước ối bình thường, nhưng mẹ vẫn tiêm đề phòng tiếp 2 ống trợ phổi cho đủ liều. Mẹ H dặn 3 tuần nữa vào viện để làm xét nghiệm & thủ tục chờ đẻ. Mẹ mừng lắm, có vẻ OK rồi mà :P.
Buổi đêm mẹ thấy có những dấu hiệu bất thường, những cơn co cuộn thúc xuống dưới. Mẹ chưa từng biết cảm giác đau đẻ là như thế nào, nhưng mẹ thấy những cơn co này khác thường - cả đêm mẹ ko sao chợp mắt đc.
Ngày 6/7:
6h sáng mẹ phát hiện ra có 1 chút máu trong nước tiểu, mẹ gọi bố dậy đưa mẹ vào viện ngay để ktra - đồng thời cũng gọi luôn mẹ H đến ngay bệnh viện.
Vào khám mẹ H kêu: "bà ơi mở 2 phân rồi, bà nhập viện giữ thai luôn nhé!" rồi mẹ H làm thủ tục nhập viện cho mẹ, & nói trước với mẹ là khoa A4 chuyên giữ thai nhưng ko có phòng dịch vụ, mẹ phải chấp nhận cả việc nằm hành lang - còn các khoa dịch vụ thì lại ko chuyên về giữ thai & ko có thuốc đặc trị. Mẹ đều OK hết miễn là đảm bảo an toàn cho em mèo.
Đến hết buổi sáng mẹ cũng làm xong thủ tục nhập viện, rồi làm xét nghiệm đủ thứ. Đúng là lên A4 mẹ đc nhận 1 cái giường bạt & bắt đầu nằm truyền thuốc - thứ thuốc giữ an thai, giảm cơn co mà ngày trước nhập viện cấp cứu cách đây 9 năm mẹ cũng đã từng truyền, cảm giác tim đập nhanh, hồi hộp là tác dụng phụ của thuốc; bệnh nhân đông như kiến cỏ, trong giường bệnh thì 3 người/2 giường - còn ở hành lang thì la liệt. Mẹ cũng ko kêu ca gì bởi xung quanh ai mà chả như ai :(.
Đến chiều tối thì mẹ cũng đc chuyển vào giường bệnh, thôi thì thà 3 người/2 giường còn hơn là nằm giường bạt ngoài hành lang :(. Nhưng bắt đầu chuyển thành truyền dịch cả 2 tay á! 1 bên là dưỡng thai, bên kia là thuốc giảm cơn co. Người mẹ thẳng đừ, ê ẩm :P
Ngày 7/7:
Cả ngày mẹ nằm truyền dịch, hết chai nọ đến chai kia, ê ẩm tái tê; các mạch máu trên tay bắt đầu toe toét vỡ vì lấy ven. Nhưng với mẹ tất cả những thứ đó mẹ đều có thể chịu đựng đc hết, miễn là Mèo con khỏe mạnh. Bà ngoại bảo: " ngày trước chưa đứa nào nhát như mẹ: thà uống cả một đống thuốc cho vào mồm còn hơn là phải tiêm, để trích chút xíu thử máu ở đầu tay mà cũng gào lên mấy tiếng đồng hồ". Vậy mà qua 3 lần chửa đẻ, những việc này nhỏ như muỗi đốt á :)).
2 đêm bố đều ở lại bệnh viện trông mẹ. Tội nghiệp bố cứ lang thang ngoài hành lang cả đêm, trong khoa điều trị đông người & lộn xộn, kẻ trộm cũng chà trộn lẫn lộn với người nhà bệnh nhân nên đến đêm bố cầm giúp mẹ đthoại.
Khoảng 11h 30 mẹ bỗng thấy cơn co lại cuộn lên, rồi ... ục ục... mẹ cảm nhận đc sự ra máu. Gọi với cô bệnh nhân nằm cạnh cho mượn đthoại để gọi cho bố ở ngoài..... & mẹ đc lôi xuống phòng đẻ cấp cứu ngay tức thì.
Xuống phòng cấp cứu, các cô hộ lý kêu mẹ dịch chuyển người từ băng ca sang bàn đẻ. Nói thật bình thường nhìn cái bàn đẻ máu me rồi có cả ... phân be bét của người trước ko đc dọn - thực sự muốn ói luôn, vậy mà chẳng hiểu động lực gì mà mẹ cũng lết người sang đó đc :P - nhắc lại cảm giác vẫn ghê người.
Bác sĩ chính của ca trực thăm khám cho mẹ, tử cung đã mở 4 phân & máu ra nhiều - xác định là bong nhau & chỉ định mổ luôn.Bác sĩ Hải đc chỉ định mổ cho mẹ; bác Hải hỏi mẹ có đăng ký dịch vụ đẻ ko? mẹ bảo mẹ chưa kịp đăng ký gì, nhưng mẹ là bạn của BS H phòng khám, lần trước đẻ BS H cũng là người trực tiếp mổ cho mẹ; bác Hải gọi điện thoại cho mẹ H, để mẹ H nói chuyện với mẹ, nhà mẹ H cách bệnh viện cũng xa nên mẹ H nhờ bác Hải mổ giúp mẹ luôn. Và mẹ đc chuyển sang phòng mổ đẻ.

Ngày 8/7
Sở dĩ chuyển qua ngày này vì bản thân bác Hải cũng bảo: còn ít phút nữa sang ngày đẹp, để sang ngày đẹp đẻ em nhé! :D
Cô hộ lý bảo mẹ ký vào giấy cam kết: tôi đồng ý mổ đẻ, mẹ loằng ngoằng ký như giun cho xong chuyện. Cô hỏi đặt tên con trai, con gái để ghi vào; thực sự bố mẹ cũng chưa chuẩn bị điều này, mẹ nhớ bông hoa Chi Mai đỏ ối mà chị Bông chụp hình ưỡn ẹo mẹ nói liều: con gái là Lại Chi Mai còn con trai là Lại Minh Quân, cái tên Quân mẹ cũng ko thích nhưng vì bí từ, chưa nghĩ đc gì. Và tên của Mèo hiện giờ vẫn đang là đề tài nóng trong nhà :D vì họ hàng thì đông mà ko đc đặt trùng tên với các cụ, các ông bà, cô dì, chú bác - thực sự là vấn đề nan giải.
Mẹ đc gây tê tủy sống, cắm ống truyền tiếp, nói chung là đủ thứ dây dợ cắm lằng nhằng trên người. Các mạch máu trên tay mẹ vỡ quá nhiều, tím & tê tái đến mức độ cô y tá phải cắm 1 đường truyền ở mạch máu cổ của mẹ - đến giờ vuốt tay lên cổ mẹ vẫn có cảm giác hơi ê ê phần đó, vì sau khi rút dây truyền mạch máu đó cũng bị vỡ. Nói chung là đã hơn 10 ngày rồi, trên người mẹ vẫn còn nguyên vẹn các dấu tích tím bầm. :P
Cũng như lần mổ đẻ chị Bông, vì gây tê nên mẹ vẫn chuyện trò với bác sĩ - chỉ khác là lần đẻ chị Bông đã đủ 39 tuần, mẹ rất tự tin, thanh thản & ... tung tẩy đi mổ đẻ mà cứ như đi dạo chới á. Lần này thì mẹ rất lo lắng.
Bác sĩ bảo: "người này hình như chỉ ăn với đẻ hay sao ý mà mổ những 3 lần, lần này rồi thì thôi em nhé! cái tử cung của em mỏng lắm, mỏng tang như tờ giấy á! cái thai to dần ra thì vỡ lúc nào cũng ko hay đâu". Khổ thân mẹ cháu, có cho vàng mẹ cháu cũng ko dám đẻ lần nữa đâu ạ; ko lẽ chỉ đẻ có 1 con - mẹ cháu cố làm tròn trách nhiệm để chị cháu có chị có em thôi. Mà đâu có đc chỉ ăn với đẻ, mẹ cháu cũng phải đi làm thì mới có cái ăn chứ :P.
Lùng bùng một lúc thì cũng lôi đc Mèo con ra, bạn ý khóc ngay lập tức. Bác sĩ Hải cũng bảo: "trộm vía, may mà mẹ mày tiêm đc thuốc trợ phổi nên tạm thời cũng ổn". Bác bảo: "lần trước con gái hả em? lần này thằng cu nhé!" và cố nhắc thêm: "thôi đừng đẻ nữa em nhé!" =)). Mẹ vui lắm, đc nhìn mặt Mèo con - khổ thân em bé như cái chai Coca ý, em đc có 1.8kg thôi  nhưng trông em rất rắn rỏi. Mẹ ko biết cảm xúc em là trai hay gái làm mẹ mừng thế nào, nhưng mẹ biết 1 điều mẹ rất vui khi thấy em khóc đc, em thở đc - điều làm mẹ cảm thấy an tâm. Mẹ ngước nhìn đồng hồ lúc đó là 12h55'.
Em đc đưa ra ngoài trước cho bố xem mặt & đc đưa lên khoa sơ sinh nằm lồng kính bởi em mới sang tuần thứ 34. Thấy bố nói lại: "lúc bác sĩ bảo con trai, bố ko tin vào tai mình nữa"; vì từ lúc 13 tuần tới giờ - bố mẹ vẫn đinh ninh em là con gái :D
Đến 2h sáng thì mẹ xuống phòng hậu phẫu: ở đó mẹ lại trải qua những tác dụng phụ của thuốc tê, nhưng dường như đã thành quen, mẹ chịu đc: nào là lúc nóng, lúc lạnh, rồi ngứa điên người; mẹ chỉ có yêu cầu nhỏ với cô hộ lý là chuyển dùm mẹ cái kim truyền ở cổ sang tay khi thuốc truyền ở tay hết sớm trước ở cổ. Để kim ở cổ coi giống như chọc tiết lợn á =)).
Thực sự ngày hôm đó là ngày đẹp thì phải, bắt đầu khoảng 6h có rất nhiều ca mổ xuống - họ mổ chọn ngày giờ. Các bà đẻ xuống hậu phẫu mà phải ghép 2 người 1 giường, mà cũng ko có giường để nằm; thấy mấy cô hộ lý kêu vẫn còn người mổ xong vẫn nằm trên bàn mổ vì phòng hậu phẫu cũng thực sự kín mít. Giường bệnh thì cũng kín, phải chờ người ra viện mới có giường. Đáng lẽ mẹ đc xuống giường bệnh vào khoảng đầu giờ chiều, nhưng cũng đến 6h tối mẹ H cũng mới thu xếp để lấy đc cho mẹ 1 giường dịch vụ, ko phải loại tốt mà cũng là loại 2, điều hòa thì nước chảy tong tong - mà cũng đấu tranh mãi mới đc. :P thật hết biết.
Mèo con vẫn ở khoa sơ sinh, thấy bố lên thăm vài lần có vẻ ổn. Tối dì M tình nguyện ở lại với mẹ để bố & 2 bà đc nghỉ ngơi. Mẹ sau 3 lần đẻ dường như cũng ít đau, độ lì cũng dầy & cũng ko biết làm nũng. Bản thân thấy em chưa về với mẹ thì cũng chẳng vấn đề gì nên 2 chị em rất OK, nằm tểnh trên giường rất yên ổn.
Khoảng 10h tối, cô hộ lý đến bảo: "chị chuẩn bị nhận con về với mẹ nhé!", mẹ giật mình kêu em bé bị thiếu tháng phải nằm lồng kính cơ mà? mẹ gọi điện cho mẹ H, mẹ H bảo: "em đc về với bà thì bà ôm đi, tốt quá còn gì, còn hơn để con ở trên đó. Con có ổn người ta mới trả." Mẹ vui lắm, nhưng cô Hà phải vào hỗ trợ với mẹ luôn, đêm đó 3 chị em lục xục về chuyện ăn uống của Mèo con.

Mèo con khảnh ăn lắm, 2 hôm đầu đời mẹ và cô Hà đã phải đổ từng giọt sữa vào miệng Mèo, vì Mèo ko có phản xạ mút bình. Kiên trì hàng tiếng đồng hồ mà mới đc 5-10ml, đã có lúc mẹ phát khóc vì ko hiểu Mèo ăn uống kiểu gì. Mẹ thầm cảm ơn cô Hà rất nhiều vì cũng hiếm cô em chồng nào chăm chị dâu và cháu như cô.
Đến ngày thứ 3 thì Mèo có phản xạ mút bình, công cuộc cho ăn cũng đỡ phần nào - nhưng em lại có dấu hiệu vàng da. Mẹ thì vẫn chưa có sữa vì hàng ngày vẫn phải tiêm kháng sinh.
Mẹ và Mèo ở lại bệnh viện để theo dõi vàng da đến ngày 13/7. Mặc dù ngày 13 nhưng khi bác sĩ bảo, em bé ko có dấu hiệu vàng da tăng thêm, có thể về đc - bố mẹ vẫn quyết định về nhà, bởi bệnh viện quá chật chội & bức bách.
Giờ thì em Mèo ăn uống khá hơn rồi! cứ khoảng 2 tiếng em ăn một lần, & vàng da sinh lý của em đã giảm bớt. Chị Bông cũng rất chăm em Mèo, biết lấy khăn ướt & tã mỗi lần mẹ vệ sinh cho em; Chị cũng tự giác sang làm thân với bố bởi mẹ bận em Mèo. Bố cũng chăm hẳn lên làm tất cả mọi việc mẹ làm thường ngày, bố bảo:"giờ bố làm anh Nô phục vụ 2 cô cậu chủ, & cố nuôi con bò sữa cho thật tốt =))"
Thương em Mèo lắm, bởi em vẫn còn non nớt lắm! hi vọng sau 1 tháng em có đủ cân nặng để vượt qua ngưỡng trẻ suy dinh dưỡng do thiếu tháng. :(

2 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

Đọc mà DQ cảm giác ra theo luôn nè! Tại 2 lần sanh trước thì DQ cũng bị mổ á. Mà Cún lẫn Chuột đều sanh sớm luôn (Cún sanh khi được khoảng 7 tháng, Chuột sanh khi được gần 8 tháng). Giờ đến lượt em Mèo Nhí thì DQ ráng giữ gìn và mong cho em đủ ngày đủ tháng lắm.

DQ cũng chuyên bị xuất huyết đến độ phải truyền thêm máu lun nè.

Cho ôm cái lấy tinh thần nhen ! Chúc mẹ chóng khoẻ để chăm sóc chị Bông và em Mèo nhé! Mong em Mèo luôn ngoan ngoãn, mau ăn chóng nhớn nhá!!!

PS: Eo ơi, nghe tả cảnh phòng sanh bên mình mà DQ cũng run lun á! May là ở bên này không thấy cảnh đấy, nếu không thì chả biết làm sao nữa!

Ôm mấy mẹ con cái nữa này !!!!

Ha Bui nói...

Cảm ơn DQ nhiều!
Thực sự mỗi lần sinh nở của mẹ cháu đều vất vả, như chị Bông thì 3 tháng đầu cũng phải nằm bất động để giữ gìn. Nghĩ đến chửa đẻ đã gai người rồi, thực hiện đủ nghĩa vụ thôi. :D
Cả HN chỉ có 2 bệnh viện chuyên về sản nên lúc nào cũng trong tình trạng quá tải, cũng ko biết đến bao giờ mới cải thiện đc á :(
DQ ráng giữ gìn để Mèo Nhí sinh ra đủ ngày đủ tháng khỏe mạnh nhé! Chúc mẹ con DQ mẹ tròn con vuông :x

Thomas and friends

Bạn giai nhà mình đi học rồi ạ! Trong cái list chuẩn bị đồ cho giai đi học có cả mang chăn, gối ở nhà đi. Mẹ lượn 1 vòng mấy cửa hàng ga gố...